Home / Tài liệu ôn thi / Tài liệu môn văn học / Phát biểu cảm nghĩ của em về câu truyện cổ tích An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy

Phát biểu cảm nghĩ của em về câu truyện cổ tích An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy

Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ của em về  câu truyện cổ tích An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy (Bài làm văn của học sinh giỏi lớp 10)

Bài Làm:

An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy là một trong những câu truyện hay trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam. Không chỉ đề cập đến quá trình dựng nước và giữ nước của nhân dân ta mà còn kể  về chuyện tình cảm động của Mị Châu và Trọng Thủy. Nàng Mị Châu vì tình riêng đẩy cha lâm vào cảnh nước mất nhà tan.

Tôi kể ngày xưa chuyện Mị Châu,
Trái tim lầm chỗ để trên đầu,
Nỏ thần vô ý trao tay giặc,
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu.

Đề bài: Phát biểu cảm nghĩ của em về  câu truyện cổ tích An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy


Bốn câu thơ trên là Tố Hữu viết dành cho nàng Mị Châu. Nhà thơ cũng như thấu hiểu được tình cảnh của nàng Mị Châu. Nhưng truyền thuyết lại chỉ đơn thuần kể lại cho bao thế hệ sau này câu chuyện về sự “vô ý” của cô công chúa.  Đọc Truyện cổ tích An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy, chúng ta còn được chứng kiến bị kịch của đất nước, của dân tộc trước đây hàng ngàn năm. Bi kịch này khởi nguồn từ tham vọng xâm chiếm, thôn tính Âu Lạc của lũ giặc phương Bắc mà người cầm đầu là Triệu Đà. Nhưng đã bao lần đưa quân sang đánh Âu Lạc là bấy nhiêu lần quan quân Triệu Đà thất bại thảm hại trước nỏ thần của An Dương Vương. Được sự phù trợ, hậu thuẫn của thần linh đã mang lại sức mạnh vô địch cho nhân dân Âu Lạc, đưa đất nước thoát khỏi họa xâm lăng mang lại hòa bình, yên ấm cho muôn dân trăm họ.

Nhưng cũng chính bởi xây dựng được thành cao, hào sâu, và đặc biệt có được nỏ thần trong tay mà An Dương Vương đã trở nên chủ quan khinh địch. Khi Triệu Đà cho con trai đến cầu hôn, An Dương Vương đã chấp nhận gả con gái là Mị Châu cho con trai Triệu Đà là Trọng Thủy. Sự vô tình đó chính là mồi lửa nhen lên tạo thành thảm họa cho nhân dân đất nước Âu Lạc. An Dương Vương đã không lường trước được lòng dạ hiểm độc của cha con Triệu Đà. Điều này bắt nguồn từ sự kiêu căng ngạo mạn của An Dương Vương từ khi có nỏ thần trong tay. Nhà vua thì lơ là cảnh giác  còn con gái lại quá ngây thơ. Khi nghe Trọng Thủy dụ dỗ, Mị Châu đã thuận tình cho hắn cho xem nỏ thần – báu vật quốc gia trấn giữ sự an nguy của đất nước. Nàng đâu có biết rằng mình đã mắc kế hiểm của cha conkẻ thù. Chắc chắn, công chúa Mị Châu không bao giờ có thể ngờ người chồng mà mình rất mực thương yêu lại đánh tráo lẫy thần, đem về nước.

Sau khi chiếm được nẫy thần, cha con Triệu Đà lại một lần nữa cất quân xâm chiếm Âu Lạc. An Dương Vương lúc này cậy có nỏ thần, vẫn điềm nhiên đánh cờ, cười mà nói rằng: “Đà không sợ nỏ thần sao?”. Nhưng ngài đâu biết rằng con gái đã trao vật báu vào trong tay địch. An Dương Vương thua trận phải đưa Mị Châu chạy về phương Nam. Cho đến khi quân địch áp sát sau lưng, thần Kim Quy từ biển cả hiện lên kết tội Mị Châu. Nhà vua mới đau đớn nhận ra kẻ thù chính ở sau lưng mình. Lưỡi kiếm sắc lẹm của người cha đã vung lên tước đi đứa con gái độc nhất của mình. Mị Châu đã phải chết dưới lưỡi kiếm trừng phạt của cha nhưng lời thỉnh cầu của nàng ứng nghiệm. Máu chảy xuống dòng nước, trai ăn được đều biến thành hạt ngọc trai. Trọng Thủy vì thương tiếc vợ khôn nguôi lao đầu xuống giếng tự vẫn. Dân gian sau này đem những hạt ngọc trai kia rửa vào giếng nước này thì thấy trong sáng thêm. Tựa như tấm lòng của nàng Mị Châu không có ý định bán nước vì tin người mới mắc bẫy.

Mặc dù, các tác giả dân gian đã dệt lên thêm nhiều chi tiết nghệ thuật li kì, hấp dẫn nhưng dấu ấn bi kịch của  dân tộc vẫn không thể xóa nhòa mờ. An Dương Vương vì tự cao tự đại mất cảnh giác  đã để đất nước vào tay Triệu Đà. Mị Châu vì sự cả tin, ngây thơ đã vô tình tiếp tay cho âm mưu ác độc của Trọng Thủy. Đem bí mật quốc gia tiết lộ cho kẻ thù của dân tộc, Mị Châu đời đời mang trong mình trọng tội với nhân dân, đất nước.

Từ truyện cổ tích An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy, chúng ta đã học được một bài học quí giá về cách xử lí đúng đắn mối quan hệ giữa riêng với chung, giữa trong nhà với xã hội, giữa cá nhân với cộng đồng. Mị Châu đã vì tình cảm riêng tư cá nhân mà phụ cả thiên hạ của vua cha, phụ hết thảy muôn dân trăm họ. An Dương Vương vì quá tự tin, cao ngạo mà khinh địch để đất nước rơi vào thế nguy khốn. 

Comments

comments

About Ly Hồng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *